Cúm mùa là bệnh nhiễm trùng đường hô hấp phổ biến, được gây ra bởi nhiều yếu tố phối hợp. Để hiểu rõ cơ chế bệnh học, cần phân tích từ tác nhân gây bệnh đến các yếu tố thuận lợi cho sự lây lan.
Virus cúm thuộc họ Orthomyxoviridae là tác nhân gây bệnh chính, được phân thành ba typ chính có tầm quan trọng y tế khác nhau.
Influenza A là nguyên nhân gây đại dịch cúm nghiêm trọng nhất, với khả năng biến đổi kháng nguyên bề mặt liên tục. Các chủng H1N1 và H3N2 hiện đang lưu hành rộng rãi trong cộng đồng, gây ra các đợt bùng phát hàng năm với triệu chứng từ nhẹ đến nặng. Đặc biệt, chủng H1N1 từng gây đại dịch năm 2009 và vẫn tiếp tục xuất hiện định kỳ.
Influenza B gây bệnh nhẹ hơn nhưng vẫn có thể dẫn đến các biến chứng nghiêm trọng, đặc biệt ở trẻ em và người cao tuổi. Virus này có hai dòng chính Victoria và Yamagata, thường gây bùng phát vào cuối mùa cúm.
Influenza C ít gây bệnh hơn, chủ yếu nhiễm trẻ em với triệu chứng nhẹ tương tự cảm lạnh thông thường. Khả năng biến đổi kháng nguyên của typ này thấp nên ít quan tâm trong y tế công cộng.
Mùa lạnh tạo điều kiện thuận lợi cho virus cúm sinh tồn và lây truyền trong môi trường. Nhiệt độ thấp giúp virus duy trì hoạt tính lâu hơn trên các bề mặt và trong không khí, đồng thời làm giảm hiệu quả của hệ thống phòng thủ tự nhiên đường hô hấp.
Độ ẩm thấp vào mùa đông làm khô niêm mạc mũi họng, tạo vết nứt nhỏ giúp virus xâm nhập dễ dàng hơn. Lông mũi và chất nhầy - hai hàng rào bảo vệ đầu tiên - mất dần tính năng lọc và bẫy vi khuẩn khi niêm mạc bị khô.
Thói quen sinh hoạt mùa lạnh cũng góp phần gia tăng nguy cơ lây nhiễm. Người dân có xu hướng ở trong nhà kín gió nhiều hơn, tạo môi trường thuận lợi cho virus lây truyền qua giọt bắn. Hệ thống thông gió kém trong các tòa nhà đông người làm tăng nồng độ virus trong không khí.
Ngoài ra, thiếu ánh sáng mặt trời vào mùa đông làm giảm sản xuất vitamin D tự nhiên, ảnh hưởng tiêu cực đến chức năng miễn dịch tổng thể của cơ thể.
Suy giảm miễn dịch là yếu tố quan trọng quyết định mức độ nghiêm trọng và tần suất mắc cúm mùa. Hệ miễn dịch hoạt động như lá chắn bảo vệ cơ thể khỏi các tác nhân gây bệnh, khi suy yếu sẽ tạo cơ hội cho virus xâm nhập và phát triển.
Người cao tuổi thường có hệ miễn dịch suy giảm tự nhiên theo tuổi tác, làm giảm khả năng nhận biết và tiêu diệt virus. Trẻ em dưới 5 tuổi chưa phát triển đầy đủ hệ miễn dịch thích nghi, dễ mắc các biến chứng nghiêm trọng khi nhiễm cúm.
Các bệnh lý mạn tính như đái tháo đường, bệnh tim mạch, hen suyễn làm suy yếu hệ miễn dịch và tăng nguy cơ biến chứng. Người đang điều trị ung thư, sử dụng thuốc ức chế miễn dịch hoặc mắc HIV cũng thuộc nhóm có nguy cơ cao.
Stress kéo dài, thiếu ngủ, dinh dưỡng kém là những yếu tố sinh hoạt làm suy giảm miễn dịch tạm thời. Phụ nữ mang thai do thay đổi hormone cũng có hệ miễn dịch biến đổi, dễ mắc cúm hơn bình thường.
Virus cúm mùa lây truyền chủ yếu qua ba con đường chính, trong đó đường hô hấp là phương thức phổ biến và nguy hiểm nhất. Hiểu rõ cơ chế lây truyền giúp chúng ta phòng tránh hiệu quả.
Đường hô hấp là con đường lây truyền chính và nguy hiểm nhất của virus cúm mùa. Khi người bệnh ho, hắt hơi hoặc nói chuyện, họ tạo ra hàng triệu giọt bắn nhỏ chứa virus có thể bay xa tới 2 mét.
Virus cúm tồn tại trong các giọt bắn này ở hai dạng chính:
Trong điều kiện nhiệt độ thấp và độ ẩm cao (mùa đông), virus cúm có thể sống sót trong không khí lên đến 30 phút. Điều này giải thích tại sao bệnh cúm bùng phát mạnh vào mùa lạnh.
Nguy cơ lây nhiễm cao nhất xảy ra khi tiếp xúc trực tiếp với người bệnh trong khoảng cách dưới 1 mét, đặc biệt trong 24-48 giờ đầu khi người bệnh có triệu chứng sốt. Thời gian ủ bệnh trung bình là 1-4 ngày, nhưng người bệnh có thể lây nhiễm từ 1 ngày trước khi có triệu chứng.
Con đường lây truyền qua bề mặt nhiễm bẩn chiếm khoảng 20-30% các trường hợp lây nhiễm cúm mùa. Virus cúm có thể sống sót trên các bề mặt khác nhau với thời gian khác nhau:
Quá trình lây nhiễm xảy ra khi tay chạm vào bề mặt nhiễm virus, sau đó chạm vào mắt, mũi hoặc miệng. Đây là lý do vì sao rửa tay thường xuyên là biện pháp phòng ngừa hiệu quả nhất.
Virus cúm đặc biệt dễ lây lan trong môi trường có nhiều người sử dụng chung đồ vật như văn phòng, trường học, phương tiện giao thông công cộng. Nhiệt độ lạnh làm tăng khả năng sống sót của virus trên bề mặt.
Môi trường đông người tạo điều kiện lý tưởng cho virus cúm lây lan nhanh chóng và rộng rãi. Một người bệnh có thể lây nhiễm trung bình cho 1-3 người khỏe mạnh trong điều kiện bình thường.
Các yếu tố làm tăng nguy cơ lây lan trong không gian đông người:
• Mật độ cao: Khoảng cách gần (<1 mét) tăng 5-10 lần nguy cơ lây nhiễm • Thông gió kém: Virus lơ lửng lâu hơn, nồng độ virus trong không khí cao • Thời gian tiếp xúc dài: Nguy cơ tăng tỷ lệ thuận với thời gian ở cùng không gian • Hoạt động cường độ cao: Nói to, hát, tập thể dục tạo nhiều giọt bắn hơn
Trong trường hợp dịch bệnh, tỷ lệ lây nhiễm có thể lên đến 10-40% trong cộng đồng đông dân cư. Trẻ em và người già có nguy cơ lây nhiễm và biến chứng cao hơn do hệ miễn dịch yếu.
Kinh nghiệm từ các đợt dịch cúm cho thấy, việc hạn chế tụ tập đông người và đeo khẩu trang trong không gian kín có thể giảm 60-80% nguy cơ lây lan cộng đồng.
Nguy cơ mắc cúm mùa không đồng đều ở tất cả mọi người, mà phụ thuộc vào nhiều yếu tố sinh học và môi trường khác nhau. Hiểu rõ những yếu tố này giúp chúng ta có biện pháp phòng ngừa phù hợp.
Nhóm tuổi |
Mức độ nguy cơ |
Nguyên nhân chính |
---|---|---|
Trẻ dưới 2 tuổi |
Rất cao |
Hệ miễn dịch chưa hoàn thiện, đường hô hấp nhỏ |
Trẻ 2-5 tuổi |
Cao |
Tiếp xúc nhiều trong môi trường tập thể, vệ sinh cá nhân chưa tốt |
Người trưởng thành khỏe mạnh |
Trung bình |
Hệ miễn dịch ổn định |
Người cao tuổi (≥65 tuổi) |
Rất cao |
Suy giảm miễn dịch theo tuổi, nhiều bệnh lý kèm theo |
Tuổi tác ảnh hưởng trực tiếp đến khả năng đáp ứng miễn dịch của cơ thể. Ở trẻ nhỏ, hệ miễn dịch còn non nớt, chưa tiếp xúc với nhiều chủng virus cúm khác nhau nên thiếu kháng thể bảo vệ. Đường hô hấp của trẻ cũng nhỏ hơn, dễ bị tắc nghẽn khi viêm nhiễm.
Ngược lại, người cao tuổi có hiện tượng suy giảm miễn dịch tự nhiên, gọi là "immunosenescence". Quá trình này làm giảm khả năng sản xuất kháng thể và tế bào miễn dịch phản ứng chậm hơn khi gặp virus cúm.
Các bệnh lý nền làm suy yếu hệ miễn dịch hoặc ảnh hưởng đến chức năng hô hấp sẽ tăng đáng kể nguy cơ mắc cúm mùa và biến chứng nghiêm trọng. Bệnh hen suyễn và các bệnh phổi mạn tính làm niêm mạc đường hô hấp trở nên nhạy cảm hơn, dễ bị virus xâm nhập và gây viêm.
Bệnh nhân đái tháo đường có lượng đường trong máu cao tạo môi trường thuận lợi cho virus phát triển, đồng thời khả năng chữa lành của tế bào bị chậm lại. Tim mạch yếu kém khiến cơ thể khó đáp ứng với stress nhiễm trùng, dễ dẫn đến suy tim cấp khi mắc cúm.
Đặc biệt, những người đang điều trị ung thư, dùng thuốc ức chế miễn dịch sau ghép tạng, hoặc mắc HIV có hệ miễn dịch bị suy giảm nghiêm trọng. Nhóm này không chỉ dễ mắc cúm mà còn có thể bị nhiễm trùng kéo dài, khó điều trị và tỷ lệ tử vong cao hơn người bình thường.
Môi trường sống và thói quen hàng ngày có vai trò quyết định trong việc tiếp xúc với virus cúm. Sống trong không gian đông người như ký túc xá, nhà tập thể, hoặc làm việc tại văn phòng kín gió tăng gấp nhiều lần nguy cơ lây nhiễm do virus dễ dàng lây truyền qua giọt bắn trong không khí.
Thói quen vệ sinh cá nhân kém như không rửa tay thường xuyên, chạm tay vào mặt, sử dụng chung đồ dùng cá nhân tạo điều kiện cho virus xâm nhập qua niêm mạc mũi, miệng, mắt. Virus cúm có thể sống trên bề mặt vật dụng từ 2-8 giờ, nên việc tiếp xúc gián tiếp cũng rất nguy hiểm.
Lối sống không lành mạnh như thức khuya thường xuyên, căng thẳng kéo dài, ít vận động, dinh dưỡng kém làm suy giảm hệ miễn dịch tự nhiên. Hút thuốc lá đặc biệt có hại vì nicotine và các chất độc khác phá hủy lông chuyển của đường hô hấp - rào cản bảo vệ đầu tiên chống lại virus xâm nhập.
Hiểu rõ những con đường lây truyền chính của bệnh cúm mùa qua đường hô hấp và tiếp xúc trực tiếp là yếu tố cốt lõi để tránh nhiễm bệnh. Khi mùa dịch đến, hãy luôn áp dụng các biện pháp vệ sinh cá nhân, duy trì môi trường sống thông thoáng và cập nhật lịch tiêm phòng cúm đầy đủ.
Bệnh cúm mùa thường do các chủng virus cúm A (H1N1, H3N2) và cúm B gây ra, trong đó cúm A có xu hướng gây dịch lớn và nghiêm trọng hơn.
Virus cúm mùa có thể tồn tại trên các bề mặt cứng như kim loại hoặc nhựa từ 24 đến 48 giờ, và trên các bề mặt mềm như vải trong vài giờ, tùy thuộc vào điều kiện môi trường.
Cúm mùa không trực tiếp lây qua tiếp xúc da, mà chủ yếu lây khi tay chạm vào bề mặt hoặc đồ vật có virus rồi đưa lên mắt, mũi, miệng, hoặc qua các giọt bắn từ người bệnh.
Thời tiết lạnh dễ gây cúm mùa vì không khí khô giúp virus tồn tại lâu hơn và lây lan dễ dàng hơn; đồng thời, nhiệt độ thấp cũng làm giảm sức đề kháng của đường hô hấp, khiến cơ thể dễ bị nhiễm bệnh.